Thứ Hai, 5 tháng 1, 2015

Truyện Hạnh phúc ngắn ngủi đợi anh nhé Chập 3

Bạn đang đọc truyện tại web chiase69.com hãy like và chia sẻ bài viết lên face và google + nếu bạn cảm thấy hay nhé chúc các bạn đọc Truyện Hạnh phúc ngắn ngủi đợi anh nhé Chập 3 vui vẻ
Xem thêm: Truyện Hạnh phúc ngắn ngủi đợi anh nhé

Chap 11 : Ghen !
Nhỏ đứng dậy ôm chầm lấy hắn từ đằng sau , bắt đầu nước mắt cá sấu :
-A đừng đi , tSao từ lúc e về nước a lại lạnh nhạt vs e như vậy??? hay tại e đã làm gì sai???
Hắn gỡ tay nhỏ ra khỏi mình đặt nó ngồi xuống giường , nhẹ nhàng an ủi nhỏ :
-A đâu có , chỉ vì giờ a còn rất nhiều truyện phải giải quyết ! E hãy hiểu cho a !
-K , e k .....
Cắt ngang lời nhỏ : Tung...zing...zing...tùng...tùng...zing...zing :
-Alo , a đây! sao vậy??
-A đang ở đâu vậy , tí e tan học tới đón e nghe ! ( đầu giây bên kia là nó )
-Ừhmmm , vậy thôi nhé a đang có chút việc ! ( hắn lúng túng )
-Ừh , vậy thế nhé . E ... ( nó đang nói thì có 1 giọng con gái nói xen vào )
-A lại đây thu giúp e cài cúc áo vs ( giọng nhỏ My chen ngang )
-Cái gì cái gì cơ ??? A đang ở cùng ai vậy hả??? ( nó giận giữ , tím tái mặt )
-A a a đang ở nhà My , My bị ôm nên a sang thăm , k k ..... Tút....tút....tút ( nó cúp máy )
Hắn gọi lại , " Thuê bao quý khách hiện giờ k liên lạc đc . Xin quý khách gọi lại sau "
-Ặc , sao lại tắt máy chứ , hay là hết fin??? chắc hết fin thật ! ( hắn nghĩ đt của nó hết fin nên ms tắt máy giữ trừng hắn nói nên k lo lắng gì cả )
Tại trường :
Nó chạy thật nhanh lên sân thượng chốn vào 1 góc ngồi ôm mặt khóc :
-Tsao tsao chứ?? tSao lại đối sử vs tôi như vậy , tôi có lỗi gì đâu?? ( nó khóc nức nở )
Bộp bộp Dương vỗ vai nó và chìa ra 1 chiếc khăn tay :
-Lau nước mắt đi , đừng mềm yếu như vậy , là con người phải mạnh mẽ ! ( Dương an ủi nó )
-A thì biết gì chứ??? a đâu phải tôi ( nó cáu gắt )
-Phải ! tôi k thể hiểu vì tôi k phải là cô , nhưng tôi cũng là con người mà con người thì phải mạnh mẽ thì ms sống đc , cô hiểu chưa hả ???
Nó k nói gì nữa , chỉ bít đứng nhìn Dương !
Tùng...Tùng...Tùng vào tiết :
-Nào đứng dậy đi , vào học thôi đừng biếng mà chốn ! ( Dương đỡ nó dậy )
Rồi vả 2 cùng đi vào lớp . Tan học :
Vừa bước ra cổng thì thấy xe hắn ở trước cổng chờ nó ! Nó liền chạy 1 mạch lên lớp :
-Này này , cậu cậu ( nó thở hổn hển )
-Cò gì từ từ nói ( Dương tò mò )
-Cậu đưa tôi về đc k???
-Đưa cậu về ư??? ( Dương suy nghĩ vài giây rồi quyết định ) Ok đc thôi đi nào !
Vậy là Dương và nó xuống nhà xe lấy xe rồi cả 2 cùng ra khỏi cổng trường , hắn nhìn thấy nó liền mở cửa chạy lại phía nó :
-E sao vậy? , máy hết fin hả? mà a gọi mãi k đc? ( hắn hỏi 1 tràng )
-K tôi k muốn dùng nữa , trả lại a !
Nó lôi chiếc đt từ trong cặp ra và trả hắn ! Hắn ngơ ngác k hiểu vì sao nó lại làm vậy thì tiếng 1 thằng con zai kêu nó :
-Nào lên xe , tôi chở cô về ! ( Dương dục nó )
-Đc đc tôi tới đây ( nó hối hả chạy lại chỗ Dương )
Hắn lôi tay nó lại :
-Thằng kia là ai??? tSao nó lại chở e về?? ( hắn bắt đầu trở lại là hắn , cáu gắt la lói , vô lý )
-Là học sinh mới , giờ tôi muốn về , a có việc gì thì đi đi ! ( nó dựt tay nó ra khỏi tay hắn )
-E e , thế tSao e còn kêu a đến đón?? ( hắn giận tím mặt . 3 máu 6 cơn đang dâng lến đến đầu )
-Vì tôi nghĩ a sẽ k phải là người như thế nhưng tôi đã nhầm ( nó lạnh lùng như ngày đầu gặp )
-Người như thế ư??? Người như thế nghĩa là sao , e nói rõ ra !
-Vì a bảo a yêu tôi nhưng mà lại chốn học để sang nhà nhỏ My , vậy mà a lại kêu a yêu tôi ( nó cười nhếch mép rồi bỏ đi )
Bỏ mặc hắn đứng ở trước cổng trường vs bao nhiêu dấu ??????? to tướng!
Chap 11 : Kiểu xL của thiếu gia họ Nguyễn !
Tại nhà :
Hắn vừa về , thấy nó ngồi trên ghế sofa xem tivi , hắn chạy lại ngồi cạnh :
-Thằng đó là ai hả??? Sao e dám đi vs thằng đó??? ( hắn la lói om sòm )
-Đừng sen vào việc của tôi , a cũng về đúng lúc lắm , tôi có chuyện muốn nói vs a ! Tôi k làm nữa , tôi hủy hợp đồng , tối tôi sẽ dọn về nhà !
Nói xong nó đứng phát dậy , làm hắn thấy rất ngạt nhiên , nó đi lên lầu dọn dẹp đồ , hắn liền chạy theo !
-E đừng làm vậy?? E phải hiểu cho a chứ ..... !
-Stop , đừng nói nữa , tôi ghê tởm con người điêu ngoa như a ! ( rưng rức )
Vừa đi giang tay ôm nó vào lòng thì nó chạy đi mất , hắn chạy theo thì thấy nó đang đứng ở giữa sân thượng khóc , lòng hắn nhói đau , k bít sao nữa , có phải hắn yêu nó thật rồi k??? Đứng nhìn nó như thế mà k thể làm gì hắn đau lòng muốn chết ! 1 lúc sau hắn chạy đi đâu đó
20:28 Hắn về tới nhà thì thấy nó đang sách va ly đứng trước cửa , hắn chạy lại lôi tay nó đi k 1 lời :
-A buông tôi ra , buông tôi ra ( nó cố gỡ tay hắn ra nhưng k đc )
-Đi theo a ! ( hắn vẫn kéo nó đi )
-Đi đâu??? tôi k muốn đi , bỏ tôi ra ( rưng rức , nhưng giọt nước mắt làm chảy trên khuôn mặt xinh xắn của nó )
huhuhuhuhuhhu Càng ngày nó càng khóc to , làm hắn lúng túng bỏ tay ra :
-A a a muốn cho e xem cái này thôi mà , e đừng vậy !
Nói xong hắn chạy lại phía bụi cây , 10s xong : Bùm....Bùm...Bùm ( pháo hoa ) hắn chạy lại lôi nó lại phái cái gì đó sáng sáng , nó lặng cả người ! Thì ra là 5 chiếc bánh gato hình trái tim xếp 1 hàng ngang , trên mỗi cái bánh có viết 1 chữ :
Cái thứ nhất viết chữ : A
Cái thứ hai viết chữ : X
Cái thứ ba viết chữ : L
Cái thứ tư viết chữ : E
Cái thứ năm viết chữ : Y !
=> Anh xin lỗi em yêu !
Hắn đứng cạnh nó rồi giải thích cho nó hiểu tất cả mọi chuyện , rồi ôm chầm lấy nó :
-E lần sau đừng làm như vậy nữa nhé , a lo lắng lắm! ( hắn nói nhỏ vào tai nó )
-Ừh , e bít rồi a yêu ạ ( hihi , nụ cười của hạnh phúc )
Cả hai cùng ngồi ngắm sao tay trong tay !
=> Hãy trân trọng hạnh phúc khi nó còn ở cạnh !
Chap 12 : Kết quả của tình yêu !
-A , a àh , dậy đi , dậy rồi mình đi ăn sáng đc k?
Tuy sắp phải rời xa cuộc sống tươi đẹp nhưng nó vẫn vui vẻ chấp nhận , vì trước khi chết còn đc thử 1 lần đc yêu đc quan tâm đc chăm sóc , đc cảm nhận hạnh phúc
-Ừhmmm! a dậy giờ , e đi thay đồ đi ! ( hắn lọ mọ dậy )
10p sau hắn vào thay đồ thì thấy nó đứng trước gương trải tóc , hắn chạy lại ôm eo nó từ đằng sau :
-A muốn đc như này mãi ( nói xong hắn hôn lên má nó )
-A này thật là kì quá ( nó đỏ mặt ) thôi nào nhanh đi , e đói quá àh !
Tại quán phở thân quen :
-2 tô như lần trước ( hắn gọi đồ )
-Ok , Ok ( bác chủ quán )
5p Sau bác chủ quán bê 2 tô phở ra đặt lên bàn thì :
-Ọe...Ọe
Nó chạy ra vịa đường ngồi xuống . Hắn và bác chủ quán cứ nhìn nhau mà chẳng hiểu gì cả ! Thì đột nhiền bác chủ quán phì cười :
-Haha . Chúc mừng chúc mừng ! ( bác chủ quán ghẹo hắn )
-Chúc mừng gì??? ( hắn ngơ ngác ) Bác sao vậy??? Trúng gió ha??? ( hắn cười đểu )
-Có cậu trúng gió đó , Chúc mừng cậu sắp làm Bố ( haha , bác chủ quán cười giòn tan )
-Cái cái gì???? Bố làm Bố ư? Bác điên hả , đùa hơi quá nha ( hắn cố trấn tĩnh mình )
-Cậu đúng là , tôi sống bao nhiêu lâu vậy mà đùa đc , có ấy ghén rồi ( nói xong bác chủ quán k quên câu chúc mừng , cứ nói mãi k ngừng )
Hắn đổ mồ hôi hột rồi chạy lại phía nó , mặt tái nhợt :
-E , e có sao k ( hắn lo lắng )
-E kSao chỉ là thấy hơi buồn nôn thôi ( nó cười xòa )
-Bác chủ quán bảo là e có thai ( hắn nói gượng giụ 2 má đỏ ửng )
-Cái gì , tSao lại thế??? E k tin ! ( nó cố phủ nhận )
-A cũng k bít nữa , mà thôi ăn sáng xong a đưa e đi khám !
Hắn đỡ nó dậy rồi dìu nó lại bàn và cả ngồi ăn sáng trong im lặng , vì cả 2 còn quá trẻ để làm ba má ! Ăn xong hắn đưa nó tới viện , từ lúc nó bước vào phòng khám đến h đã 20p , hắn đứng ở ngoài chờ thì cứ hết đứng lại ngồi , hết ngồi lại đi , hết đi lại ngồi cứ vậy :
-Minh Đức ( tiếng cô y tá )
-Zạ ( nó đứng phắc dậy )
-Cậu vào đây ( cô y tá kêu hắn vào )
-Vâng ! ( lo lắng )
-Chúc mừng cậu , cô ấy đã có thai , đã đc 3 tuần rồi ! ( bác sĩ cười chúc mừng )
-Zạ zạ , có thai thật ư! ( hắn đứng ngơ ra đó )
-Ừh ! Vậy nhé , 2 tháng đến khám thai 1 lần ! ( bác sĩ nói xong thì bỏ đi )
Để lại hắn vs nó ngơ ngác nhìn nhau , hắn đỡ nó dậy khỏi giường rồi cả 2 cùng về nhà , về tới nhà nó chạy ngay lên phòng , đóng sầm cửa lại k cho hắn vào , hắn đứng ngoài cứ gọi mãi :
-E àh mở cửa cho a đi , mở cửa cho a đi !
-Tsao tsao lại thế chứ , tất cả là tại a ( nó bật khóc )
-A , a k cố ý mà ( hắn nói trong hối lỗi )
-K cố ý ư , thế chẳng lẽ là do e , giờ bít nói sao vs má bít đi học sao đây , bít sống sao đây??? ( nó khóc nức nở )
-E mở cửa ra đi đc k? có gì từ từ nói mà ! Rồi sẽ tìm ra cách giải quyết !
Nó mở cửa ra thì hắn chạy ngay lại ôm chầm lấy nó , nước mắt cũng bắt đầu rơi , vì hắn thấy có lỗi , tSao vì hắn mà nó lúc nào cũng phải rơi nước mắt ! làm tim hắn cũng nhói đau .
-E đừng vậy , a sẽ gọi cho ba và má và nói hết mọi chuyện ( hắn an ủi nó )
-Gọi cho thì sao chứ??? Giải quyết đc gì đâu?? ( nó vẫn khóc , nước mắt ướt đẫm khuôn mặt nhỏ bé xinh xắn )
-Rồi chúng ta sẽ lấy nhau , đc chứ ??
-Hay , hay e bỏ nó đi ( đôi mắt lóe lên sự mệt mỏi tuột cùng )
-E điên sao??? là con chúng mình mà , là con e đó sao e dám làm vậy ( hắn bắt đầu bực mình )
-Thế a bảo e bít lsao đây , e còn quá trẻ để làm mẹ , để nuôi con ( nó nấc lên trong ngẹn ngào )
-Có a ở đây , e đừng lo quá , hãy ngủ 1 giấc đi !
Hắn bế nó lên giường đặt nó xuống kéo chăn đắp cho nó rồi ngồi xuống bên cạnh , nhẹ xoa đầu nó :
-Hãy ngủ đi , đừng lo đã có a ở đây ( hắn cười nhạt )
-A hứa đừng bỏ mặc e nhé , e sợ lắm ( nó nắm chặt lấy tay hắn )
-Đc rồi mà ( hắn vỗ nhẽ vào tay nó ) a sẽ k đi đâu cả , sẽ ở đây vs e ! ( hôn nhé lên trán nó )
Rồi vài phút sau nó ngủ thiếp đi trong mệt mỏi nước mắt đau buồn !
-E dậy rồi sao , ngủ chút nữa đi , a đi mua đồ cho e ăn !
Hắn đứng dậy thì nó kéo tay hắn lại , đưa tay chạm vào má hắn :
-E kSao , chắc a mệt lắm , a ngủ 1 chút đi , để e xuống nhà ăn tạm cái gì đó cũng đc !
Hắn thức trắng cả đêm cũng mệt lắm nên đành nghe lời nó nằm xuống ngủ 1 lát . 5 tiếng sau hắn tỉnh dậy , tỉnh dậy hắn chạy ngay đi tìm nó , k hiểu sao hắn cứ thấy lo lo ruột gan như lửa đốt , dưới lầu , trên sân thượng sau vườn , tìm mãi mà chẳng thấy nó , hắn chợt nghĩ rồi phi thẳng lên xe :
-A chạy thật nhanh vào , tới bệnh viện " Sản " , nhanh lên ( hắn dục a lái xe )
-Vâng thư thiếu gia !
A lái xe cố đi nhanh nhưng bây giờ đang là tầm tắc đường vì bọn trẻ đi học về ! Ngồi trên xe hắn ruột gan như sắp cháy thành than , mãi mà k đi đc vì tắc đường ở ngã tư hắn liền xuống xe chạy bộ đi , giữa cái nắng 12h trưa hắn chạy , chạy thật nhanh.
Tại bệnh viện :
Nó đang ngồi ngoài ghế đợi đến lượt mình , đôi bàn tay nhỏ bé run lên vì sợ , 2 bàn tay nắm chặt lấy nhau , đôi chân nhỏ bé run rẩy , khuôn mặt xinh đẹp giờ cũng tái nhợt đi ! Đôi mắt bồ câu rưng rức !
-Tường Vy ( cô y tá kêu nó )
-Zaaa. ! cháu đây ạ ( nó trả lời lắp bắp )
-Cô vào đi ( cô y tá vẫy tay )
-Chào bác sĩ ( nó chào bà bác sĩ hôm qa )
-Chào cô , cô có điều gì thắc mắc ư??? ( bác sĩ tò mò )
-Zạ cháu cháu muốn bỏ cái thai ( những giọt nước mắt nhỏ bé chảy dài trên khuôn mặt nó )
-Tsao chứ??? Tôi rất tò mò và tôi thấy chồng cô cũng tốt vs cô đây , mà tôi bít cậu đó là con zai của ông Nguyễn chủ tập đoàn may mặc lớn nhất tP , điều kiện tốt như vậy mà tSao cô muốn bỏ cái thai???
-Cháu cháu , a ấy k phải chồng cháu ( nó cuối gầm mặt xuống )
-Vậy vậy là việc ngoài ý muốn hả?? ( vừa nói bác sĩ vừa đưa cho nó khăn giấy )
-Vâng ( nước mắt chảy dài , càng ngày càng nhiều )
-Nhưng tôi muốn khuyên cô hãy suy nghĩ lại , kể cả chuyện ngoài ý muốn nhưng đó cũng là 1 sinh mạng! Và tôi nghĩ nhà cậu ta thừa sức có thể chịu trách nhiệm mà ( bà bác sĩ khuyên nó hết lời )
-Cháu bít nhưng ... ( nó bắt đầu khóc nức nở )
Phía hắn thì , hắn đang chạy hết tóc độ , mồ hôi đầu đìa , hai chân mỏi rã rời , cuối cùng cũng tới cổng viện , hắn ngồi bệt xuống thở hổn hển , như kiểu vừa chạy đua ma la tông !
-Nhưng sao , có chuyện gì cô cứ nói đừng ngại , tôi có thể giúp cô giải quyết , và k có chuyện gì là k giải quyết đc cả ( bác sĩ an ủi nó , và mong muốn bít sự thật )
-Cháu , cháu k thể làm mẹ đc ! ( nó lắp bắp )
-Tsao??? k có người con gái nào k thể làm mẹ đc cả !
-Nhưng cháu bị ung thư sắp chết ( nó ôm lấy mặt khóc nức nở )
Bác sĩ chạy lại ôm lấy nó :
-Vậy tôi hiểu rồi , cô đừng buồn , cái gì đến cũng phải đến , nếu k muốn giữ thì bỏ cũng đc mà !
Nói xong bác sĩ đưa cho nó 1 viên thuốc và dặn :
-Cô hãy suy nghĩ kĩ rồi hãy uống , đây là thuốc tránh thai đặt biệt . Nó làm sẩy thai tự nhiên , nhưng cô hãy suy nghĩ thật kĩ rồi hãy uống nhé !
-Vâng cháu bít rồi ! Nhưng ......
Rầm , hắn đạp cửa vào , lôi tay nó đi , nó nhìn hắn mà lòng cũng quặn lại , mồ hôi đầm đìa , đôi mắt thâm cuồng , hắn đã k phải là hắn , k phải là 1 Minh Đức lạnh lùng kiêu ngạo hống hách nữa rồi :
-E làm gì vậy hả?? tsao e lại làm thế??? e có nghĩ tới a k??? ( hắn bực tức )
Nghe hắn nói xong đôi mắt chưa kịp ráo nước mắt thì lại tuôn , nhìn thấy nó khóc , hắn lại lúng túng , chẳng bít làm gì ngoài ôm lấy nó !
-E , e đâu có gì , e muốn đến hỏi lại xem phải e có thai k thôi mà ( nó cố dấu diếm )
-Thật k??? ( hắn vui thầm )
-Thậ mà , chẳng nhẽ a k tin e ư???
-Đâu có àh , a tin e mà . hihi Vậy chúng ta về nhà nhé , để a tắm đã ,lúc nãy chạy 1 mạch từ nhà tới mồ hôi đầm đìa này ( cái mặt cún của hắn bắt đầu )
-Ừh , ok!
Nó hôn lên má hắn làm hắn cứng đơ cả người! Vậy là cả 2 cùng dắt tay nhau về !
Chap 14 : lắk chấn an !
Tại nhà :
-E yêu ơi , lấy khăn lau đầu cho a ! hihi
-Ừh , đợi e 1 lát !
Nó chạy đi lấy khăn rồi lau đầu cho hắn , trông như đôi vợ chồng thật vậy , cứ những lúc như vậy lòng nó lại quặn đau nghĩ tới việc mình sắp phải rời xa cuộc sống tươi đẹp này ! Nước mắt muốn tuôn rơi nhưng nó cố nhịn vì sợ hắn lo lắng !
-E yêu àh , chúng mình đi siêu thị nhá , lâu quá rồi a k đi siêu thị và lại cũng phải đi mua đồ cho e vs con nữa hihi ( nụ cười của hạnh phúc )
-Trời tính xa quá đi , đến lúc đấy hãy tính giờ ms có đc 3 tuần thôi mà , còn chưa thấy bụng ! ( nó từ trối )
-Mua trước có sao , đằng nào hnay cũng là ngày nghỉ có phải đi học đâu , ở nhà chán lắm àh ! ( hắn nũng nịu )
-Đc rồi , đc rồi , a thay đồ đi , e xuống nhà đợi !
-Vâng , yêu e yêu nhất ! ( ôm lấy nó rồi chụtttttt 1 nụ hôn bay ngay vào má )
- Trời làm cái gì vậy cửa phòng mở mà dám làm vậy hả , mọi người nhìn thấy thì sao ( nó đánh 1 cái vào vai hắn )
-Á đau , có sao đâu , nhìn thấy càng tốt hihi !
-Thôi thay đồ mau lên , k e đổi ý liền đó ! ( nó hù hắn )
-Vâng vâng a thay ngay đây ! Hay e giúp a thay ( chớp chớp , cái mặt gian sảo của hắn )
-Muốn chết hả , k đi nữa !
-Zạ k , k muốn , a thay đc rồi ! hihi ( hắn giờ k phải là hắn nữa rồi , h` hắn là Đức sợ vợ rồi )
20p Sau TẠI SIÊU THỊ :
Tay trong tay 2 người bước vào siêu thị :
Đi 1 vòng cả 2 đỗ lại 1 gian đồ " bà bầu " hắn lanh tranh chọn hết bộ này tới bộ kia , k cần bít có vừa hay k hắn cứ lấy , miễn là đẹp và hắn thích :
-Tính tiền cho e chị ơi ( hắn gọi chị chủ quán )
-Zạ của a hết 15 triệu 3 trăm ( chị chủ quán đưa hóa đơn cho hắn )
-K cần đâu , đủ 50 bộ chưa??? ( hắn hỏi chị chủ quán )
-Zạ đủ rồi a ạ ! a đợi e 1 lát e gói đồ !
-Alo a hả , a lên cầm đồ giúp e , tầng 2 quầy xxxx ! Ok nhanh nhé ! ( hắn gọi a lái xe lên cầm đồ giúp )
-Mà này , gói vào cho tôi , tôi để đây , 5p nữa lái xe của tôi tới lấy , đc chứ !
-Zạ đc a ạ !
Nó như bù nhìn vậy , cứ đứng đó để hắn chỉ đạo , ngơ ngác khi thấy hắn lấy tận 50 bộ đồ cho nó , " Mặc sao hết đây " nó nghĩ thầm , " Mà mình có nên bỏ cái thai hay k? " nó cữ nghĩ mãi bỗng hắn cầm lấy tay nó lôi tới quầy nước !
-E ngồi đây đợi a , a ra kia rồi về liền !
-Ừh ừh e bít rồi ! a đi đi về nhanh nhé !
-Ừh nhớ đừng đi đâu đấy! A về mà k thấy thì .... bít chưa ( hắn hù nó )
-Ừh đc rồi đi đi !
Giờ nó ngồi 1 mình lấy viên thuốc từ trong túi sách ra nhìn chằm chằm :
-Mình có nên uống k?? Làm thế có quá đáng vs Đức k? Đầu mình giờ loạn hết cả lên rồi k nghĩ đc gì nữa ! ( nó ôm lấy đầu rồi bừ đầu bứt tóc )
-LSao đây có nên uống hay k? Má mà bít thì ra sao?? Nhưng đó là con mình và Đức !
Suy đi nghĩ lại nó quyết định uống , cầm ốc nước lên thì Rộp hắn chạy đến đeo vào tay nó 1 cái lắk = ngọc xanh , trên có đính kim cương , nhìn nó quả là rất đẹp , nó ngơ ngác nhìn hắn !
-Hihi a nghe mọi người nói , khi mang thai thì hay căng thẳng , nên đeo lắk = ngọc sẽ trấn tĩnh đc , a cũng muốn e đeo 1 cái ! ( hắn cười tươi như hoa ngày xuân ms nở )
Nó chẳng bít làm gì ngoài ôm chầm lấy hắn , " híc híc "
-Nào nào k đc khóc nhá , ở đây đông người lắm đó ! ( hắn vỗ nhẽ vào lai nó kiểu an ủi )
-Ừh e bít rồi , mà mà a thích làm bố đến vậy sao??? ( nó hỏi hắn làm hắn ngại )
-Ừh tất nhiên rồi ! ai mà k thích chứ !
Hắn vừa nói xong câu đó thì nó vứt ngay viên thuốc đang cầm trên tay và quyết tâm sẽ để cái thai lại !
-Ừ vậy a phải làm 1 người bố tốt , yêu thương con bít chưa hả??? ( nó dặn dò hắn như con nít )
-Trời tất nhiên rồi , con a mà có phải con ai đâu hihi Mà vậy thôi mình đi ăn đi , chắc e đói lắm rồi đúng k??
Nó chẳng bít nói gì ngoài gật đầu ! Hắn cầm lấy bàn tay nhỏ bé của nó và cả 2 cùng đi ăn rất vui vẻ !
Chap 16 : Ghén
Hắn mở mắt ra quay sang mà chẳng thấy nó đâu cả thì " RÀO RÀO " nước chảy , hắn chạy ngay vào nhà wC :
-E , e sao vậy??? ( hắn hoảng hốt )
-E k...ksAo! ọe...ọe ( mặt tái nhợt )
-Thế sao sao e lại cứ nôn hoài vậy??? ( hắn lo lắng muốn chết )
-Chắc ọe...ọe chắc là ọe...ọe ghén nên ọe...ọe vậy ! K có gì ọe...ọe a đừng lo ọe...ọe ( nó khua tay tỏ ý k có gì )
-Vậy a đỡ e vào phòng nghỉ nhá !
Nó gật đầu , hắn đỡ nó vào phòng nằm nghỉ , nhìn nó khổ sở hắn lại cảm thấy tội lỗi đầy mình !
-Mà e muốn ăn gì a đi mua ! phở nhá hay cháo ( hắn ân cần )
-E k muốn ăn gì cả ! ( nó lắk đầu )
-K đc , phải ăn ms có sức , ms có hơn 1 tháng e đã như vậy , thử hỏi sau này bụng to ra e lấy sức mà lác đi chơi vs a , hihi ( hắn ghẹo nó )
-Trời a tính xa quá đi , lại còn tính vác bụng bầu đi chơi nữa =.=" ! ( nó thở dài )
-Hihi tính trước sau này đỡ phải tính mà ! Vậy thôi a thay quần áo rồi đi mua đồ đây! Vợ đợi a nha ! Vợ yêu A yêu Vợ ! Yêu vợ nhiều lắm !
Nó gật đầu ! Hắn tung tăng như trẻ con rồi xuống lầu đi mua đồ ăn , 20p sau hắn về vs 1 túi đồ to khổng lồ , nó trố mắt nhìn hắn Ò.ó !
-A mua gì mà nhiều vậy??? ( mặt nó sị xuống )
-Ừh thì a mua đủ dùng thôi mà hihi
-Đủ dùng?? Cần gì dùng đâu mà đủ dùng??
-Ừh thì thời gian tới e sẽ k đi ăn đc nên a mua :
-Sữa - để e uống dưỡng thai HIHI
-Bánh - để e ăn nếu đói mà a k đi mua đc HIHI
-Kẹo - để e ngậm lúc e nhạt miệng HIHI
-Còn gì nữa k?? ( nó hỏi mỉa )
-À còn ! hihi đợi a xíu !
-TRỜI ( nó muốn xỉu luôn vậy )
Giờ trông hắn như 1 bà mẹ chồng đang chăm sóc con dâu vậy ^^ , hắn chạy sồng sộc xuống nhà rồi cầm lên 1 cái gì đó !
-Đây đây ( hắn thở hổn hển . Mệt )
-Cáiii gì vậy?? ( nó ngơ ngác )
-À cái bô hihi !
-BÔ , bổ để làm gì??? ( nó bắt đầu thấy lạ lạ )
-Vì a thấy Vợ hay buồn nôn mà thương vợ nên a k muốn vợ cứ chạy đi chạy lại hoài àh ! nên a mua cho vợ dùng , hihi , vợ thấy a tốt hok?? ( hắn chớp chớp mắt )
(k ênh truyện chấm prồ)-Tốt lắm ! ( nó đứng chồm dậy ôm chặt lấy hắn , rưng rức lại sắp khóc )
-Stop k đc khóc nha , a sợ vợ khóc lắm ! ( bị sị )
-Đồ ngốc , đang cảm động đó chứ k phải khóc đâu ! ( nó lấy quẹt nhẹ nước mắt )
-Thế ha??? giờ a ms bít đó hihi , mà vợ ngồi đi , a chạy xuống lấy cháo cho vợ !
Hắn đỡ nó ngồi xuống giường , kê gối cho nó ngồi tựa lưng vào thành giường kéo chăn đắp cho nó rồi hắn chạy xuống nhà lấy cháo cho nó ! 2p sau hắn bê lên 1 tô cháo to khủng khiếp ! Nó lắk đầu lia lịa :
-Trời sao nhiều vậy??? E k ăn hết đâu !
-K ăn hết cũng phải ăn , ăn như vậy con ms lớn nhanh chứ hihi ( giờ chồng hắn giống 1 ông chồng đích thực , k phải là 1 cậu thiếu gia Minh Đức nữa rồi )
Nó khẽ gật đầu rồi đưa tay ra cầm lấy tô cháo , thì hắn :
-Trời tô cháo to vậy sao vợ bê?? Để a bón vợ , há miệng ra nào , AAAAAAA !
Nó ngoan ngoãn nghe lời hắn , hết 1 phần 4 bát cháo nó xua tay !
-Sao?? sao vậy ( hắn ngơ ngác )
-No quá k ăn đc nữa , ọe...ọe....ọe !
Hắn liền lấy ngay cho nó cái bô , ọe...ọe...ọe vậy là nó đã nôn hết bữa sáng rồi còn đâu , nhìn nó như vậy hắn thấy thương nó quá , hắn nghĩ mình thật vô dụng khi những lúc như thế này k thể giúp gì đc nó ! Đặt nó nằm xuống kéo chăn đắp cho nó :
-A àh , e muốn ngủ ! ( mắt nó lim dim )
-Ừh vợ ngủ đi , a sẽ ngồi đây đánh đt !
-Ừh vậy e ngủ nhé !
Nói xong nó nhắm mắt lại ngủ luôn , hắn nhìn khuôn mặt tái nhợt mệt mỏi của nó thì lòng lại quặn lên , sờ lên trán nó thì thấy nóng rực , chẳng bít làm gì đc ngoài lấy khăn lạnh chườm lên trán cho nó . 1 tiếng sau mà vẫn chưa hạ sốt , nó đổ mồ hôi đầm đìa , lo quá hắn liền gọi đt cho bác sĩ riêng của nhà :
-Alo chú Vĩnh hả , chú tới nhà cháu ngay đi , nhanh nhé ! ( hắn lo lắng cứ dục ông bác sĩ phải đến ngay )
-Ừh ừh tôi tới liền !
Chưa bh thấy hắn hớt hả như vậy ông bác sĩ nghĩ chắc phải có chuyện quan trọng nên hắn ms dục ông tới gấp như vậy , 20p sau TẠI NHÀ HẮN :
-Tôi tới rồi đây , cậu bệnh hả mà gọi tôi gấp vậy ! ( ông bác sĩ lâu mồ hôi )
K thèm để ý lời ông bác sĩ nói hắn kéo tay ông lên lầu , rồi chỉ vào nó :
-Đó vợ cháu bị sốt , mà mãi k hạ sốt , chú khám cho vợ cháu đi !
-Đã bị sốt lâu chưa?? Ông lôi trong túi sách ra 1
-Đã bị sốt lâu chưa?? Ông lôi trong túi sách ra 1 bộ đồ nghề ! Cậu ra ngoài đợi đi !
-Ms bị sáng nay àh , tSao lại phải ra ngoài??
-Cậu làm tôi căng thẳng k khám đc !
-Đc rồi , khám đi ( hắn làu bàu rồi đi ra ngoài )
Hết đứng rồi ngồi , hết ngồi rồi nằm ruột gan như lửa đốt , 20p sau ông bước ra vs vẻ mặt vui mừng !
-Chúc mừng vậy , cô nhà đã thai ! ( bác sĩ cười tươi bắt tay hắn )
-Ai chẳng bít có thai , nhưng sao lại bị sốt hả , giúp cô ấy hạ sốt đii!
-Àh cậu đừng lo đấy chỉ là 1 trong số nhưng triệu trứng của những người ghén thôi , vài bữa sẽ hết , mà này cậu đừng cho cô ấy uống thuốc lung tung đó vì những người mang thai đều hay dị ứng vs những thành phần thuốc hạ sốt hay cảm cúm ....v/v....
Hắn gật gà gật gù ra ý hiểu rồi .
-Tôi kê đơn thuốc rồi cậu đi theo đơn thuốc của tôi cho cô ấy uống sẽ đỡ hơn !
-Mà thuốc gì vậy?? có sợ ảnh hưởng tới thai nhi k??? ( hắn nhìn ông bác sĩ )
-Trời chỉ là thuốc bổ và thuốc hạ sốt thôi cậu yên tâm đi , tôi là bác sĩ chẳng lẽ k bít cái nào uống đc cái nào k hay sao ! ( bác sĩ cười nhạt )
-Ừh cũng pải nhỉ , tôi quên , tại tôi căng thẳng quá ( hắn cười xòa )
-Ừh , cũng đúng lúc vợ tôi mang thai đứa đầu lòng tôi cũng giống cậu bây h` !
Nói xong bác sĩ đưa đơn thuốc cho hắn rồi đi về , hắn kêu a lái xe đi mua uống !
Chap 17 : khách k mời !
-E àh!!! zẬy đi ( lay nhẹ người nó )
-Saoo hả a?? ( mắt nhắm mắt mở trả lời hắn ) Zậy để làm gì?? E muốn ngủ thật mà! E mệt lắm!! A hiểu cho e đi ! ( giường như nó k thể dậy nổi vì quá mệt )
-E dậy uống thuốc đi , a mua rồi nè !
Hắn đỡ nó dậy tựa lưng vào thành giưỡng rồi lấy thuốc cho ! Uống xong hắn đỡ nó nằm xuống kéo chăn đắp cho nó rồi hắn cũng nằm xuống bên cạnh chợp mắt 1 lát THÌ :
-A Đức ơiiiiiiiiiiiiiii! ( giọng nhỏ My )
Hắn cũng rất mệt vì thức trông nó cả sáng nên ngủ k bít trời đất gì cả , nhỏ gọi cũng k nghe thấy ! Bực quá gọi mãi k đc nhỏ sông sồng sộc vào phòng hắn THÌ :
Áaaaaaaaaa! 2 người 2 người đang làm trò gì thế hả ( nhỏ hoảng hốt )
Thấy tiếng la hắn và nó bật dậy , chố mắt nhìn nhỏ còn nhỏ thì k thể tin nổi vào mắt mình rằng 2 người đó đang ngủ cùng giường đắp chung chăn! Là người chồng tương lai của nhỏ ! Nhỏ bật khóc :
-Òa huhu 2 người đang làm cái gì thế hả???
Hắn từ từ đứng dậy đỡ nó nằm xuống ngủ tiếp rồi lôi nhỏ ra ngoài !
-E nhìn thấy mà k hiểu sao??? ( hắn lạnh lùng nói )
-Hiểu??? hiểu gì chứ??? Chúng ta sắp lấy nhau mà a đang làm cái gì thế hả?????? ( nhỏ khóc nức nở )
-Xin lỗi e! A k thể ( hắn trả lời thẳng thừng )
-K thể??? k thể cái gì hả????? ( nhỏ mất bình tĩnh la toáng lên )
-A k thể cưới e! Vì a yêu Vy ! Và a sẽ lấy cô ấy , thực sự xL e ! ( hắn ôm nhỏ vào lòng an ủi )
-K thể , k thể nào tôi k tin , và tôi cũng k cần bít , 2 tháng sau chúng ta sẽ và bắt buộc phải đính hôn !
Nói xong nhỏ quàng tay chạy đi , để lại hắn vs nỗi day dứt và tội lỗi ! Hắn lê bước về phòng ngồi xuống bên cạnh nó , nhìn khuôn mặt nhợt nhạt mà lòng quặn lại và tự nhủ vs mình " K thể làm cô ấy khổ đc , nhất định mình phải lấy = đc cô ấy , kể cả ba má k đồng ý " Cắt ngang dòng suy nghĩ thì Tùng...zing...zing...tùng...tùng...zing...zing :
-Alo ! ai vậy?? ( số đt lạ )
-Chào cậu , cậu phải là cậu Đức k??? ( giọng 1 người thanh niên )
-Phải ai đó???
-Cậu tới ngay bệnh viện lớn nhé , có 1 cô gái số đt xxxx bị tại nạn đang cấp cứu ở đây , tôi chỉ thấy cuộc ms nhất của cổ gọi cho a nên tôi chỉ bít gọi cho a thôi , a tới nhanh nhé . chào a!
Hắn hoảng hốt thay quần áo rồi đứng tiến lại chỗ nó ngủ hôn lên trán nó :
-Hãy đợi a , a sẽ về ngay ! A YÊU E !
Tại bệnh viện :
Chạy thật nhanh tới phòng cấp cứu thì hắn thấy 1 người thanh niên trạng tuổi hắn đang ngồi ở ghế chờ ! Tiến lại gần :
-Chào a ! a có phải người lúc nãy gọi cho tôi k nhỉ???
-A là Đức???
-Phải là tôi !
-Ừh tôi là người lúc nãy gọi cho a ! Cổ k để ý đi qua đường k nhìn nên bị 1 chiếc mô tô tông phải ! Tôi đi ngang quá thấy vậy nên đưa cổ tới viện !
-Vâng cảm ơn anh!
-Vậy giờ a đã đến tôi về đây , chào a !
-Vâng chào a! Dù sao rất cảm ơn a!
-K có gì , tôi về đây !
Nói xong người lạ ra về , ngồi đợi đã 2 tiếng đồ hồ mà mãi k thấy ra , 2 tiếng 30p , đèn cửa phòng cấp cứu tắt ! Ông bác sĩ bước ra!
-Bác sĩ bác sĩ , cô ấy có sao k?? ( hắn chạy lại hỏi ông bác sĩ tới tấp )
-K sao cậu đừng lo cả phẫu thuật rất thành công , nhưng tạm thời cô ấy k đi lại đc , phải nằm 1 chỗ !
-Nhưng nhưng tSao??? và bh cô ấy ms đi lại đc??
-Vì phần xương chậu của cô ấy bị rạn tạm thời phải nằm 1 chỗ bất động vài 3 tháng sẽ đi đc !
-Vâng cảm ơn bác sĩ , vậy tôi vào thăm cô ấy đc chứ !
Ông bác sĩ gật đầu rồi đi mất , hắn bước vào nhìn mặt nhỏ sước sát 2 tay thì băng bó còn phải thở ôsi mà hắn thấy đau lòng và chẳng bít đối diện ra sao vs 2 người con gái này , 1 là người hắn yêu 1 là người yêu cũ chẳng bít phải lsao đâyyyy??? Hắn suy nghĩ đến nhức cả đầu !
Chap 18 : Sự thực ! a k yêu e!
-Chào cậu! ( 1 người đàn ông tuổi chạc 40 )
-Chú?? chú là ai??? ( hắn ngơ ngác )
-Zạ tôi là thư kí của ông chủ , ông chủ kêu tôi tới xem tuổi thư ra sao ! ( chú thư kí lẽ phép nói vs hắn )
-Thế ạ! Thế sao 2 bác ấy k tới???
-Zạ ông chủ vs bà chủ bận họp hội đồng quả trị nên chưa thể tới đc ạ!
-Ừh , nếu vậy chú ở đây trông My nhé ! Cháu về nhà có chút việc tối cháu sẽ vào liền ! Tùng...zing...zing...tùng...tùng...zing...zing :
-Cháu ra ngoài nghe điện ! aLo vỢ hả?? Dậy rồi hả??? ( hắn vui mừng như vừa đc mẹ cho kẹo vậy )
-Ừh e ms dậy ! mà a đang ở đâu vậy???
-Àh a đang có chút truyện , về a kể cho vợ nghe nhé ! A yêu vợ !
-Ừh về luôn đi nhá , về ăn cơm vs e ! ăn 1 mình k nuốt nổi àh!
-Vâng thưa vợ a về ngay!
Hắn bước vào phòng chào chú thư kí rồi ra về thì :
-A , a Đức , a Đức ơi ( nhỏ lí nhí gọi hắn , giọng nghe trông như sắp chết vậy )
-Ơi a đây , e tỉnh rồi hả ( hắn tiến lại phiếng giường bệnh )
-A định đi đâu vậy??? đừng đi mà a , đừng bỏ e lại 1 mình ( lại nước mắt cá sấu )
Hắn suy nghĩ 1 lúc rồi đưa tay lên quẹt nước mắt đang rơi trên mặt nhỏ rồi an ủi nhỏ !
-Đc rồi ! a sẽ k đi , e nghỉ ngơi đi ! ( mồm nói vậy nhưng lòng đâu muốn )
-Ừh a đã nói rồi nha ! ( nhỏ cười tươi như trúng số )
-Ừh ! vậy e nghỉ đi , a ra ngoài gọi điện đã !
Hắn ra phía ngoài cửa , 016984xxxx :
-Alo a hả??? Về tới đâu rồi ( giọng nó hớt hả vui mừng )
-A , a , a xL a k về ăn cơm vs e đc rồi , xl e ! ( mặt buồn thiu )
-Tsao lại vậy??? ( giọng nó trở lại trầm như mọi khi )
-A xl , giờ a đang ở trong viện ! My , My bị tại nạn ! A xl vợ !
-K , kSao a cứ ở lại trông cô ấy đi , e kSao đâu , e ăn cơm vs bác quản gia và mấy chị giúp việc cũng đc ! ( giọng nó buồn tênh )
-A xl , tối a sẽ về vs vợ ! Giờ My cứ bắt a phải ở lại cùng , a cũng k bít phải lsao nữa !
-Ksao mà , e hiểu mà , thôi thôi e cúp máy nghe e lại buồn nôn nữa rồi ọe...ọe...ọe !
Tút tút

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét